1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Em ngóng anh và trời cứ đỏ dần

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi remedious, 18/03/2006.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. remedious

    remedious Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/03/2006
    Bài viết:
    47
    Đã được thích:
    0
    Em ngóng anh và trời cứ đỏ dần

    Ngày đã đổ dài trên bậc thềm những vạt nắng liêu xiêu. Em chờ anh đến cuối buổi chiều chở đầy gió thổi. Đâu rồi đôi bàn tay ấy nóng hổi, sao chưa đến đón em? Những kẻ cướp của bóng đêm cứ mon men nhuốm đen cả mái tóc. Hơi thở dài nặng nhọc. Đâu rồi,... sao không đến đón em?

    Một ngày nữa,cửa em không cài then. Hơi thở đã quen với mùi chiều ẩm ướt. Gió lại lướt thướt dắt tay nắng đi về qua mắt em nhoè nước. Em đợi... Em đợi anh.

    Vẫn những ngày, những buổi chiều xanh, đôi mắt em hanh hao màu tuyệt vọng. Em chìm trong ảo mộng... Em đi tìm anh.

    Rồi đến những buổi chiều nắng đã quá mong manh; không khí đầy sương và lòng em đầy gió. Bóng anh lẩn quất ở nơi đâu đó, xa vời.
    Nhưng em vẫn đợi.

    Ngồi xuống chiếc ghế gỗ bên cửa sổ, em vận áo trắng và váy đỏ, xúng xa xúng xính. Mắt em long lanh trong buổi chiều nắng kết lung linh. Gió thổi rùng mình.
    Trắng - đỏ
    Em trinh tiết và quằn quại
    Cứ mãi đợi ai?


    Cũng đến một ngày em như hoá điên. Em làm bài thơ đặt tên là ngu ngốc. ?o...?

    Em lảo đảo trong buổi chiều thẫn thờ tuyệt vọng. Những ngón tay xanh mướt dài như vô tận. Cây thập giá đỏ đã mục ruỗng từ đêm qua.

    Có - hay không ?oAnh?, dù ở rất xa? Hay chỉ là nỗi ám ảnh của em trong những chiều gió thổi? Chỉ là mộng mơ của những người trẻ tuổi? Về một tình yêu thiên đường?

    Váy áo đẫm sương, em bước lê đôi chân trần trên cỏ ướt, ánh mắt trượt theo bờ hoang mang. Em bỗng trở thành kẻ lang thang, trên con đường tìm lại với bầy người hiện thực.

    Buổi chiều bắt đầu trở nên nóng nực. Gió của em ở đâu? Cuộc sống của em ở đâu? Anh của em ở đâu?

    Em nhìn bằng đôi mắt trũng sâu, vào cái thung lũng loài người đang ẩn dật. Chỉ thấy một màu nâu đất, nâu đến là nâu. Những tình yêu mang dáng vẻ u sầu. Có tình yêu nào là thật? Ở nơi đây ong quên không rót mật. Và những ảo ảnh trở nên quá xa vời. Em đưa tay hứng những giọt nắng rơi. Đến nắng cũng úa tàn như là cỏ. Gió thì quá hanh hao. Buổi chiều trở nên khô khốc.

    Em thấy nhớ cái mùi ẩm mốc, xộc lên từ đám cây cỏ, len vào qua ô cửa sổ, nơi em vẫn ngồi trên chiếc ghế gỗ nhỏ đợi anh. Sương vương trắng cả một buổi chiều xanh.

    Em quay về trong cơn gió mong manh. Đã quen rồi với những chiều gầy guộc. Này áo trắng, này váy đỏ tha thướt. Đợi yêu.

    Ngày vẫn đổ dài trên bậc thềm những vạt nắng liêu xiêu. Em vẫn chờ anh đến cuối những buổi chiều chở đầy gió thổi. Nhưng thôi không tự hỏi: ?oliệu có tồn tại ?oAnh???.
  2. remedious

    remedious Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/03/2006
    Bài viết:
    47
    Đã được thích:
    0
    Cỏ
    ........................
    Mãi mãi chỉ là cỏ thôi...
    Đi rồi,
    Bàn chân ấy đã bước qua.
    Cỏ nát.
    Gió thổi bay những mảnh vụn
    tan tác
    Chắp ghép thành chiều.
    À ơi,
    em bồng đứa con hoang giẫm lên hoàng hôn.
    Đã đêm,
    môi son vẫn còn hoen đỏ máu.
    Gì đâu.
    Chỉ xin anh hãy đặt tên cho đứa con của những bình minh lạc lối.
    Nhưng đừng,
    đặt tên nó là cỏ,
    như em...
  3. Kien_Lua

    Kien_Lua Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/06/2001
    Bài viết:
    1.052
    Đã được thích:
    0
    Vote cho sự tồn tại
  4. remedious

    remedious Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/03/2006
    Bài viết:
    47
    Đã được thích:
    0
    ................
    Buổi chiều đã tới,
    Pha thêm màu đen vào pallet ngày.
    Em lại phải cất tiếng hát.
    Hát nhè nhẹ,
    vì kiệt sức,
    vì khản giọng.
    Hát vì em đang tuyệt vọng.
    Và vì tuyệt vọng nên em phải hát.
    Em hát hết buổi chiều,
    Cuối cùng thì đêm cũng qua.
    Rửa trôi màu đen khỏi pallet,
    em nhận ra
    trên mặt toan đang định vẽ bức tranh mới
    một nỗi tuyệt vọng
    trắng tinh.
  5. remedious

    remedious Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/03/2006
    Bài viết:
    47
    Đã được thích:
    0
    (có lẽ 2004)
    Ngày mai đang tắt,
    khi em nhìn vào mắt anh.
    Ở trong mỗi chúng ta là vực thẳm,
    và không ai có đôi cánh
    để bay lên
    ...​
  6. remedious

    remedious Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/03/2006
    Bài viết:
    47
    Đã được thích:
    0
    .....
    nỗi tuyệt vọng
    có lẽ là màu trắng
    làm thế nào nhỉ
    em lấp đầy nó bằng màu đen
    không!
    những đám mây sẽ biến thành màu đen
    những cánh hoa ban sẽ biến thành màu đen
    những đứa trẻ sẽ biến thành màu đen
    và ngày sẽ thành đêm
    không!
    nhưng làm thế nào nhỉ?
    khi em chỉ có màu đen
    ngoài màu trắng?
    em sẽ phải sắm một chiếc gương
    đưa cái toan màu trắng ra ngoài nắng
    để chúng đối diện với nhau
    khi ánh sáng chiếu vào gương
    tán sắc
    phản lên mặt toan trắng
    bao nhiêu là cầu vồng!
    không!
    như thế chẳng phải là
    tất cả những sắc màu em có
    đều từ ánh sáng trắng
    mà ra?
    không!
  7. truongyenthanh

    truongyenthanh Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    08/08/2003
    Bài viết:
    268
    Đã được thích:
    0
    Làm thơ mũi tên à? Đây làm được ối:
    HỌA
    Em
    Ngóng anh
    Và trời cứ đỏ
    Mặt trời đỏ như
    Hòn than nung nhiệt
    Lòng em cháy
    Khát anh
    Nhớ
    *
    Thương
    Cồn cào
    Gan ruột cháy
    Mặt trời đỏ rực
    Như trái tim bồn chồn
    Lòng em khát
    Ở nơi nào
    Anh...?
    (HOÉ HOÉ! THƠ TỚ HAY HƠN THƠ CẬU LÀ CÁI CHẮC!!!)
  8. remedious

    remedious Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/03/2006
    Bài viết:
    47
    Đã được thích:
    0
    Bài thơ mũi tên của đằng ấy, trông hơi nhạy cảm, nhỉ.
    Còn đây là thơ mũitên của tớ:
    buổi sáng một ngày
    quá nhiều màu trắng
    bức tranh im lặng
    cọ vẽ buồn rầu
    nào vệt màu nâu
    nào màu đen bạc
    nào màu vàng nhạt
    lòng dạ thế gian
    em vẽ hoa tàn
    thập tự xếp hàng
    ngôi nhà chật chội
    đôi tay rất vội
    những ảo ảnh đỏ ngọt trên vành môi
    như vết son tuổi trẻ phai phôi
    như đôi mắt hoen đói lả
    dường như dần xa lạ
    dường như chắp vá
    dường như quá
    xa xôi
    rồi
    .​
    [​IMG]
  9. lolo_tica

    lolo_tica Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/12/2005
    Bài viết:
    12
    Đã được thích:
    0
    Đây là một giọng thơ gây cho tôi nhiều thiện cảm....
    He he, quote lại một tí thế này được không
    Được lolo_tica sửa chữa / chuyển vào 16:38 ngày 26/04/2006
  10. remedious

    remedious Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/03/2006
    Bài viết:
    47
    Đã được thích:
    0
    Cảm ơn lolo_tica
    Một buổi chiều màu ghi,
    cơn gió không biết vô tình hay cố ý,
    xộc vào căn nhà cũ kỹ -
    căn nhà bốn bề là cửa sổ.
    Người đàn bà vặn vai,
    cầm trên tay chiếc vòng bạc của người chồng quá cố,
    tự mình đánh cảm,
    có lẽ, không nghĩ đến ngày mai.
    Người đàn bà không nghĩ gì.
    Trên lưng,
    những vết xương sườn hiện lên bầm tím.
    Người đàn bà hoá thành màu tím
    trong một buổi chiều màu ghi.

Chia sẻ trang này